Bước tới nội dung

Fanny Ardant

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Fanny Ardant
SinhFanny Marguerite Judith Ardant
22 tháng 3, 1949 (75 tuổi)
Saumur, Maine-et-Loire, Pháp
Nghề nghiệpNữ diễn viên
Năm hoạt động1974–tới nay
Bạn đờiDominique Leverd (1975) một con gái
François Truffaut (1983) một con gái
Fabio Conversi (1990) một con gái

Fanny Marguerite Judith Ardant (sinh ngày 22 tháng 3 năm 1949 tại Saumur, Maine-et-Loire) là nữ diễn viên người Pháp. cô đã xuất hiện trên hơn 50 phim điện ảnh từ năm 1976, và đã đoạt giải César cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất năm 1997 cho vai diễn trong phim Pédale douce.

Thời niên thiếu

[sửa | sửa mã nguồn]

Ardant sinh tại Saumur Maine-et-Loire, Pháp. Cha Ardant là một tùy viên quân sự.[1] Cô lớn lên ở Monaco tới năm 17 tuổi thì di chuyển về Aix-en-Provence để học ở Học viện nghiên cứu chính trị d'Aix-en-Provence. Ở đầu tuổi 20, Cô bắt đầu quan tâm tới diễn xuất, và năm 1974 cô xuất hiện lần đầu trên sân khấu.

Sự nghiệp

[sửa | sửa mã nguồn]

Đầu thập niên 1980 cô trở thành ngôi sao điện ảnh chính, được quốc tế công nhận về vai diễn cặp với Gérard Depardieu trong phim La Femme d'à côté (The Woman Next Door).[2] Phim này do François Truffaut đạo diễn, đã mang lại cho Ardant một đề cử đầu tiên cho Giải César cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất năm 1982. Năm 1984 cô lại được đề cử lần thứ hai cho Giải César cùng thể loại về vai diễn trong phim Vivement dimanche!. Sau đó cô sống chung với Truffaut và sinh người con gái tên Joséphine Truffaut ngày 28.9.1983. Ban đầu, cô được ưa chuộng là do sắc đẹp son trẻ; nhưng cùng với thời gian thì sự tinh tế và kỹ năng diễn xuất của cô đã làm cho cô trở thành một trong các nữ diễn viên được hâm mộ nhất nước Pháp.[3] Cô đã chứng minh tính linh hoạt của mình khi đóng vai hài trong phim Pédale douce và đã đoạt được Giải César cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất năm 1997.

Nói tiếng Anhtiếng Ý lưu loát, Ardant đã đóng nhiều vai chính trong các phim của Hollywood và của Anh. Phim nói tiếng Anh mới đây nhất của cô là phim Callas Forever của đạo diễn Franco Zeffirelli, trong đó cô đóng vai diva opera Maria Callas. Phim này được chiếu buổi khai mạc Liên hoan phim quốc tế Palm Springs hàng năm lần thứ 14 vào ngày 09.01.2003. Năm 2003, Ardant nhận được giải thưởng Stanislavsky tại Liên hoan phim quốc tế Moskva (cho thành tích xuất sắc trong sự nghiệp diễn xuất và sự tận tâm với các nguyên tắc của trường phái Stanislavsky).

Vụ gây tranh cãi

[sửa | sửa mã nguồn]

Một lần cô đã bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với Renato Curcio, cựu lãnh đạo của các chiến binh Lữ đoàn đỏ (Brigate Rosse), nói rằng thật tốt cho ông ta khi tuân thủ các nguyên tắc của mình. Sau đó, cô phát hiện ra rằng lời tuyên bố của cô sẽ khiến cho cô khó có thể tham dự liên hoan phim tại Venezia, vì phát biểu của mình đã tạo ra nhiều tai tiếng tại Ý.[4] Thống đốc Veneto nói ông muốn rằng Ardant đừng tới thăm khu vực của ông. Sau đó, Ardant đã xin các nạn nhân bị khủng bố (bởi Lữ đoàn đỏ) tha thứ.[5][6]

Danh mục phim

[sửa | sửa mã nguồn]

Truyền hình

[sửa | sửa mã nguồn]

Đạo diễn

[sửa | sửa mã nguồn]

Giải thưởng và đề cử

[sửa | sửa mã nguồn]

Giải César

[sửa | sửa mã nguồn]
Năm Nhóm Giải thưởng Phim Kết quả
1997 Giải César Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất Pédale douce Đoạt giải
Năm Nhóm Giải thưởng Phim Kết quả
1982 Giải César Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất The Woman Next Door (La Femme d'à côté) Đề cử
1984 Giải César Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất Confidentially Yours (Vivement dimanche !) Đề cử
2002 Giải César Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất 8 Women (8 Femmes)) Đề cử

Giải Molière

[sửa | sửa mã nguồn]
Năm Nhóm Giải thưởng Phim Kết quả
1993 Giải Molière Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất L'Aide-mémoire Đề cử
1997 Giải Molière Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất Master Class Đề cử

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ Fanny Ardant Biography (1949-) at Film Reference.com Retrieved on 2009-01-10
  2. ^ Fanny Ardant at Hollywood.com
  3. ^ Fanny Ardant trên Allmovie
  4. ^ “Plainte en Italie contre Fanny Ardant pour éloge des brigadistes”. Le Monde. ngày 28 tháng 8 năm 2007. Bản gốc lưu trữ ngày 4 tháng 6 năm 2012. Truy cập ngày 29 tháng 8 năm 2007.
  5. ^ “Marra tra finanzieri corrotti e palazzinari”. Corriere della Sera. ngày 6 tháng 9 năm 2007.
  6. ^ Elogio a Curcio, la Ardant chiede scusa, Corriere della Sera, ngày 25 tháng 8 năm 2007

Thư mục

[sửa | sửa mã nguồn]
  • Anarchisme et surréalisme, Mémoire de l'I.E.P. d'Aix-en-Provence, 1971.
  • Pascal Louvrier, Ardant mystère, éditions du Moment, 2010

Liên kết ngoài

[sửa | sửa mã nguồn]

Bản mẫu:Giải César cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất